XUÂN THA HƯƠNG
Xuân đến bên đời, gió lạnh qua,
Tha hương lữ khách nhớ quê nhà.
Mắt trông phương cũ, lòng đau đáu,
Cành mai vàng nở, ánh xuân xa.
Quê cũ ngày xưa ấm khói chiều,
Mẹ hiền gói bánh dáng yêu kiều.
Bếp than lửa đỏ tình thân thắm,
Nồi bánh tét reo tiếng vẫy kêu.
Đất khách ngày xuân buốt giá lòng,
Người đi lạc bước giữa mùa đông.
Mộng xưa hiện rõ trong tiềm thức,
Mái lá đơn sơ thắm sắc hồng.
Xuân nay cách trở dặm nghìn xa,
Nhớ tiếng cười xưa vọng thiết tha.
Bàn tay cha gói tình yêu nhỏ,
Nụ cười mẹ rạng ánh ngọc ngà.
Lữ khách đơn côi ngóng lối về,
Quê nhà in bóng giữa sương tê.
Chén rượu nhạt môi không ấm dạ,
Chỉ mong đoàn tụ, phút sum vầy.
Xuân hỡi, làm sao bớt xót đau?
Nhớ quê, thương tết đến bên nhau.
Ngày nao về lại nơi yêu dấu,
Khói bếp hòa xuân, sáng mái đầu.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.