THUYỀN VÀ BIỂN
Thuyền trôi giữa biển bao la,
Sóng vờn mặt nước, chan hòa tình yêu.
Biển xanh dào dạt, sớm chiều,
Dẫu cho bão tố, thuyền kiều vẫn tin.
Biển ôm thuyền tựa vào mình,
Như tình đôi lứa chân tình đậm sâu.
Thuyền đi, biển cứ theo sau,
Dù xa bao nẻo, lòng nhau chẳng rời.
Gió đưa thuyền tới chân trời,
Biển thì lặng lẽ, đứng ngồi chờ mong.
Thuyền qua bao nỗi bão giông,
Biển xanh vẫn hát ấm lòng thuyền trôi.
Dẫu đời nhiều lúc đơn côi,
Thuyền về bên biển, ngọt bùi sẻ san.
Biển cho thuyền sóng dịu dàng,
Thuyền trao biển cả những ngàn giấc mơ.
Có khi biển giận thẫn thờ,
Thuyền trôi lặng lẽ, bơ vơ giữa dòng.
Nhưng rồi sóng vỗ mênh mông,
Vỗ về, ôm lấy thuyền lòng chẳng phai.
Biển sâu thuyền chẳng xa bay,
Mặc cho bão táp kéo dài biển khơi.
Thuyền luôn vững lái bên đời,
Cùng nhau đi mãi, không rời, không xa.
Thuyền về sóng nước thiết tha,
Biển dâng muôn lớp hiền hòa đón đưa.
Dẫu rằng cách trở sớm trưa,
Tình thuyền biển vẫn như vừa hôm qua.
Tình yêu giữa biển và thuyền,
Như câu chuyện cổ vẹn nguyên muôn đời.
Biển xanh sóng vỗ không ngơi,
Thuyền trôi giữa sóng, chơi vơi vẫn cười.
Thuyền cùng biển mãi không rời,
Đi qua bão tố, một đời có nhau.
Dù cho sóng dập sóng nhào,
Thuyền và biển vẫn ngọt ngào chân tâm.
Tình yêu thuyền với biển thâm,
Tựa như trời đất mãi nằm bên nhau.
Dẫu cho sóng vỗ dạt dào,
Thuyền và biển vẫn nguyện trao ân tình.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.