SANG SÔNG
Con đò chầm chậm sang sông,
Nước xuôi lặng lẽ, trời trong mây ngàn.
Bước chân qua bến vội vàng,
Lòng còn vương vấn tháng ngày xa xưa.
Sông dài như nỗi tiễn đưa,
Chia tay kỷ niệm, tiễn mùa phôi pha.
Sang sông để đến nơi xa,
Để quên những thứ đã qua trong đời.
Con thuyền theo sóng chơi vơi,
Bên kia bến mới, một trời bao la.
Nước trôi lặng lẽ thiết tha,
Cuộc đời chầm chậm trôi qua bến đời.
Sang sông, lòng vẫn chơi vơi,
Bóng hình xưa cũ một thời không quên.
Bên này sóng vỗ triền miên,
Bên kia bến mới, bình yên giữa đời.
Sang sông tìm bến mới thôi,
Nhưng lòng chẳng dứt những lời yêu thương.
Bóng ai xa khuất nẻo đường,
Nhìn theo làn nước vấn vương bồi hồi.
Sông dài như cõi xa xôi,
Chia đôi hai ngả, muôn nơi cách lòng.
Thuyền đưa khách đến bến trong,
Sông kia vẫn chảy theo dòng tháng năm.
Sang sông rồi nhớ âm thầm,
Nhớ câu chuyện cũ, lặng thầm đêm khuya.
Nơi này nước lặng thuyền kia,
Lòng còn nhung nhớ những gì đã qua.
Sông sâu bến cũ xa xa,
Lòng ta sao mãi vẫn là nhớ thương.
Sang sông xa cách con đường,
Mà sao lòng vẫn vấn vương tình xưa.
Nhớ hoài những nỗi gió mưa,
Bên kia bến mới, hay chưa yên bình?
Sông kia vẫn chảy lặng thinh,
Đời người qua bến, lặng nhìn xa xăm.
Sang sông bỏ lại âm thầm,
Những ngày kỷ niệm, tháng năm xa rời.
Bến mới, lòng ước mơ đời,
Nhưng sông vẫn chảy, cuộc đời vẫn trôi.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.