SÀI GÒN MỘT MÌNH NGÀY CUỐI NĂM
Sài Gòn cuối năm nắng nhạt màu,
Đường phố lặng im, nỗi nhớ nhau
Người đến người đi như lữ khách,
Riêng ta một bóng, dạ hanh hao.
Góc phố chiều buông vắng tiếng rao,
Hàng hoa nằm lặng đợi xuân chào.
Cành mai hé nụ vàng e ấp,
Tết sắp kề bên, nỗi nhớ trào.
Nhà thờ lặng lẽ chuông ngân xa,
Phố cũ in mờ ánh nắng tà.
Quán nhỏ hôm nào không còn mở,
Ghế đá lặng nghe bước bóng qua.
Gió thổi lạnh se hồn phố vắng,
Lòng ta thao thức giấc mơ vàng.
Nhớ em cùng bước trong tiềm thức,
Nhớ tiếng vợ hiền gọi dịu dàng.
Đèn sáng lung linh rực phố dài,
Người vui người vội giữa đêm nay.
Riêng ta một thoáng hồn xa cách,
Nghe nỗi cô đơn phủ tháng ngày.
Sài Gòn cuối năm gió se lòng,
Xuân đến gần bên chẳng thấy hồng.
Một bóng lang thang, ngàn tâm sự,
Mong ngày trở lại thỏa nhớ mong
Trà Giang
No Comment! Be the first one.