ÔNG ĐỒ
Xuân về nơi chốn phố quen,
Thấp thoáng ông Đồ áo đen bên đường.
Giấy hồng trải rộng thân thương,
Bút nghiên nghiêng mực, nét vương thời nào.
Mái đầu tóc chải ngôi cao
Bàn tay thoăn thoắt gởi trao chữ lành.
Người xin đôi chữ chân thành,
Lộc xuân ông tặng, để dành đầu năm.
Áo dài đen thắm trầm ngâm,
Như hồn xưa cũ âm thầm về đây.
Giữa đời ông vẫn nơi này,
Dẫu bao xuân thắm lắt lay phận người.
Câu thơ chúc phúc rạng ngời,
Gửi trong nét bút sáng soi lòng người.
Lời chào ông đáp nụ cười,
Hồn quê thấm đượm, chẳng vơi ân tình.
Thời gian như gió phiêu linh,
Bóng ông ngồi đó lặng thinh chốn này.
Áo dài đen gợi xuân bay,
Một đời gửi cả tháng ngày vào thơ.
Xuân về ai nhớ mà chờ,
Nhìn ông Đồ cũ thẫn thờ lặng yên.
Giữa đời phố thị ồn phiên,
Áo đen, nét bút giữ nguyên cõi lòng.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.