NỢ ĐỜI TRẢ MÃI CHƯA XONG
Nợ đời trả mãi chưa xong,
Gian truân khắp chốn, long đong kiếp người.
Mỗi ngày gánh nặng đôi vai,
Mồ hôi đổ xuống, mệt nhoài tháng năm.
Trả cho đời những âm thầm,
Chút tình chút nghĩa, lặng lầm bước qua.
Trả ơn cha mẹ, quê nhà,
Trả từng ký ức mặn mà tuổi thơ.
Nợ đời là những giấc mơ,
Chưa thành nhưng mãi đợi chờ phía xa.
Nợ câu nhân nghĩa chan hòa,
Giữa đời lận đận vẫn là yêu thương.
Nợ ai ánh mắt vấn vương,
Lời chưa kịp hứa trên đường làng quê
Nợ đôi bàn tay chở che,
Dẫu bao năm tháng nặng nề chẳng thôi.
Nợ đời chẳng thể quên rồi,
Đời cho bao nỗi khổ đời trả thêm.
Xin trời ghi dấu êm đềm,
Cho lòng thanh thản bên thềm thời gian.
Ngày kia cát bụi trả hoàn,
Nợ đời khép lại muộn màng hay không?
Nhẹ lòng sống với tấm lòng,
Để khi nhắm mắt chẳng vương vấn gì.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.