NGÀY ĐÓ ĐÂU RỒI
Ngày ấy cha ngồi bên mái hiên,
Kể chuyện xa xưa thấm nghĩa hiền.
Gió thoảng mây trôi đời an tĩnh,
Giọng nói ngọt ngào mãi chẳng quên.
Ngày ấy mẹ cười bên bếp than,
Ánh lửa bập bùng khói nhẹ tan.
Hương gạo ngát thơm lòng thầm nhớ,
Những bữa cơm chiều ấm chứa chan.
Ngày ấy dòng sông nước chảy xuôi,
Chúng con thơ bé mãi đùa vui.
Tiếng cười trong trẻo vang xa mãi,
Sóng vỗ êm đềm khắp mọi nơi.
Ngày ấy mảnh sân ngập ánh trăng,
Quê nghèo giấc ngủ chẳng băn khoăn.
Cụ ngồi kể chuyện, lòng an lạc,
Tiếng võng ru hời lặng tháng năm.
Ngày ấy đâu rồi, ai nhắc tên?
Mái tranh rêu phủ, gió lạnh thêm.
Thời gian trôi mãi không ngừng bước,
Những kỷ niệm xưa hóa mộng mềm.
Ngày ấy, Chúa ơi, giữ trong lòng,
Cho đời thêm thắm nghĩa tình nồng.
Nguyện sống hôm nay đầy ân điển,
Như ánh bình minh chiếu mãi hồng.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.