NÀNG THU ĐÃ VỀ
Nàng Thu đã trở về đây,
Gió se se lạnh, lá bay lưng trời.
Nắng vàng rải nhẹ muôn nơi,
Từng cơn gió thoảng, gọi mời bước chân.
Thu về theo những bước thầm,
Cỏ cây ngả sắc, nhuộm dần trời xanh.
Mây trôi lững thững mong manh,
Nhìn làn sương sớm long lanh vỡ òa.
Thu về mang chút thiết tha,
Hương hoa thoảng nhẹ, vỡ ra sắc vàng.
Mây trôi nhè nhẹ mênh mang,
Lững lờ trôi mãi, dịu dàng bóng mây.
Nàng Thu khoác áo mỏng bay,
Lá rơi theo gió, từng ngày chậm trôi.
Ai còn đứng đó bồi hồi,
Nhìn Thu ghé đến, lòng người chơi vơi.
Mặt hồ lặng sóng, xa xôi,
Nắng vờn bên nước, thuyền trôi nhịp nhàng.
Khung trời lặng lẽ, dịu dàng,
Nàng Thu đã đến, nhẹ nhàng thấm sâu.
Thu về lá úa phai màu,
Tiếng chim thưa thớt, đôi câu xa dần.
Ai còn nhớ một mùa Xuân,
Mà Thu đã ghé, âm thầm khẽ qua.
Mưa phùn nhẹ hạt thướt tha,
Thấm lên thềm đá, hoa ngà sắc thu.
Nàng Thu nhắn nhủ lời ru,
Mang bao thương nhớ, mịt mù gió bay.
Ngước nhìn trời đất ngát say,
Nàng Thu vờn nhẹ, mây bay giữa trời.
Lòng ai bỗng chốc chơi vơi,
Dõi theo Thu đến, một thời ngất ngây
Nàng Thu đã ghé về đây,
Mang theo nỗi nhớ, lay lay cõi lòng.
Bao nhiêu thương mến đong đầy,
Nàng Thu nhè nhẹ trải dài cõi mơ.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.