LÀM NGƯỜI
Làm người “khờ khạo” có sao ?
Miễn là hạnh phúc, ngọt ngào sao đâu.
Thông minh, mưu lược cao sâu,
Lắm khi chỉ thấy lòng sầu thêm thôi.
Làm người “ngốc nghếch” thảnh thơi,
Miễn là bình thản, trao lời cảm thông.
Khôn ngoan biến có thành không,
Thủ đoạn, quỷ quyệt, hỏi lòng có yên?
Làm người đơn giản, bình yên,
Miễn là vui vẻ, giữ nguyên nghĩa tình.
Hơn ai tài trí vươn mình,
Đạp lên kẻ khác, nghĩa tình còn đâu
Đời như dòng chảy bể dâu,
Phong ba, bể khổ nhuộm màu gian truân.
Giữ lòng cho vững, chẳng cần,
Cám dỗ đổi dạ, tiến thân đổi lòng.
Sinh ra ai cũng tay không,
Như tờ giấy trắng, chẳng mong điều gì.
Tuổi thơ không cần nghĩ suy
Vô tư trong sáng so bì với ai
Làm người đơn giản khoan thai
Ngốc nghếch mà sống, chẳng ai ngậm ngùi
Khờ khạo mà lại thấy vui,
Đời người chỉ thế, sống vui mỗi ngày
Trà Giang
No Comment! Be the first one.