KHÔNG ĐÂU BẰNG ĐƯỢC NHÀ
Đi xa vạn dặm sơn hà,
Nhưng lòng luôn nhớ mái nhà thân thương.
Ngày về bước nhẹ trên đường,
Nghe tim rộn rã, vấn vương ngọt ngào.
Vợ hiền đón cửa xuyến xao,
Nụ cười rạng rỡ, dạt dào yêu thương.
Con thơ chạy đến tựa nương
Tay ôm chặt lấy, vấn vương bao ngày.
Mâm cơm ấm áp tràn đầy,
Yêu thương của vợ đong đầy nghĩa ân.
Câu chuyện kể giữa người thân,
Như chưa từng có bao lần xa xôi.
Bàn tay vợ nhẹ rót mời,
Chén cơm chan chứa bao lời yêu thương.
Xa bao ngày tháng vấn vương,
Giờ đây sum họp bên đường phu thê
Nhà là chốn để quay về,
Bình yên êm ấm tràn trề nghĩa sâu.
Dẫu cho bão tố qua mau,
Gia đình vẫn mãi là màu đẹp xinh
Không đâu bằng được nhà mình,
Đi xa rồi mới thấy tình đậm sâu.
Ngày về hạnh phúc bên nhau,
Mâm cơm đơn giản mà bao ấm lòng.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.