CƠN BÃO CUỘC ĐỜI
Trong cuộc sống, không ai tránh khỏi những cơn bão cuộc đời – những biến cố và khó khăn bất ngờ ập đến, khiến chúng ta cảm thấy choáng ngợp và mất phương hướng. Đối với Ngọc, một tín hữu trẻ tuổi, cơn bão đã đến khi cô phải đối diện với sự mất mát và thất bại liên tiếp. Ngọc từng là một người vui vẻ, tràn đầy hy vọng và năng lượng, nhưng khi biến cố liên tục xảy ra, từ công việc, gia đình đến mối quan hệ cá nhân, cô dần trở nên mệt mỏi và nản lòng.
Một buổi tối, Ngọc ngồi lặng lẽ nhìn ra cửa sổ, lắng nghe tiếng mưa rơi bên ngoài. Cô cảm thấy mình như chiếc lá nhỏ bé giữa cơn bão, bị gió cuốn đi và không biết phải làm gì để đứng vững. Trong lòng cô dâng lên một nỗi đau, sự hoang mang và tuyệt vọng. Tưởng chừng mọi thứ đang tan vỡ, Ngọc cảm thấy mình sắp chìm đắm vào bóng tối của nỗi buồn và sự bất lực.
Trong lúc ấy, cô chợt nhớ lại một câu Kinh Thánh quen thuộc trong Thi-thiên 46:1: “Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi, một sự giúp đỡ trong lúc hoạn nạn thật dễ tìm.” Câu Kinh Thánh này như một lời nhắc nhở từ Chúa, khiến Ngọc nhận ra rằng ngay cả giữa cơn bão lớn nhất của cuộc đời, Chúa vẫn ở bên, luôn sẵn sàng che chở và ban sức mạnh.
Ngọc nhận ra rằng, thay vì cố gắng tự mình chống chọi với cơn bão, cô cần tìm đến Chúa để nương náu và tìm kiếm sự bình an. Cô bắt đầu cầu nguyện, dâng lên Ngài những nỗi lo âu, sợ hãi và thất vọng. Ngọc tin rằng, dù cơn bão có lớn đến đâu, Chúa vẫn là Đấng mạnh mẽ hơn, và Ngài sẽ che chở cô giữa những thử thách.
Càng cầu nguyện, Ngọc càng cảm nhận được sự bình an sâu sắc từ Chúa. Cô nhận ra rằng, không phải mọi cơn bão sẽ tan biến ngay lập tức, nhưng khi nương náu nơi Chúa, cô sẽ có được sự an ủi và sức mạnh để vượt qua. Nhờ nương tựa vào Chúa, Ngọc thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, bớt đi những lo âu và sợ hãi.
Dù biết Chúa đang ở bên, Ngọc vẫn cảm thấy không chắc chắn về con đường phía trước. Mục sư của cô khuyên rằng, giống như khi đi qua một đêm đen, chúng ta không thể thấy rõ từng bước đi, nhưng nếu tiếp tục tin cậy và bước từng bước nhỏ, chúng ta sẽ đến được nơi bình yên. Mục sư nhắc rằng, cơn bão trong cuộc sống cũng như vậy – dù không biết rõ cách vượt qua, nhưng nếu kiên trì tin cậy vào sự dẫn dắt của Chúa, Ngài sẽ mở đường cho chúng ta.
Ngọc học cách lắng nghe và chờ đợi sự dẫn dắt của Chúa. Thay vì hoảng loạn hay chạy trốn, cô chấp nhận từng khó khăn và cầu nguyện xin Chúa chỉ lối. Cô cảm nhận rằng, qua mỗi thử thách, đức tin của cô được củng cố thêm một phần, và tình yêu của Chúa càng trở nên rõ ràng trong đời sống cô.
Thời gian trôi qua, Ngọc dần dần vượt qua được những khó khăn lớn nhất của mình. Cô không chỉ đứng vững giữa cơn bão, mà còn tìm thấy sự bình an và niềm hy vọng mới trong Chúa. Ngọc nhận ra rằng, những thử thách cô đã trải qua không phải là vô nghĩa, mà chính là công cụ Chúa dùng để giúp cô trưởng thành hơn trong đức tin.
Qua những biến cố, Ngọc học được cách trân trọng mỗi ngày và tin cậy vào kế hoạch của Chúa, dù cô không hiểu hết mọi điều. Cô biết rằng mỗi cơn bão, mỗi khó khăn không chỉ giúp cô trưởng thành mà còn là cách để Chúa tỏ bày quyền năng và tình yêu của Ngài. Nhờ sự vững lòng trong đức tin, Ngọc trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người xung quanh, chứng minh rằng nhờ Chúa, chúng ta có thể vượt qua mọi cơn bão.
Qua câu chuyện của Ngọc, chúng ta học được rằng không có cơn bão nào là quá lớn đối với Đức Chúa Trời. Ngài luôn là nơi nương náu và sức mạnh cho mỗi chúng ta. Khi đối diện với cơn bão của cuộc đời, hãy đến với Chúa, đặt trọn lòng tin vào Ngài, và tin rằng Ngài sẽ dẫn dắt và ban sức mạnh để chúng ta vượt qua.
Cơn bão nào rồi cũng sẽ qua đi, nhưng điều quan trọng là chúng ta học được cách nương tựa vào Chúa, tìm thấy sự bình an giữa giông tố và trưởng thành hơn trong đức tin. Nguyện xin Chúa giúp chúng ta mỗi ngày biết nhờ cậy Ngài và luôn giữ vững niềm tin, để dù cơn bão có dữ dội đến đâu, lòng chúng ta vẫn vững vàng và bình an trong Ngài.
A men.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.