BÁN THƠ
Tôi ngồi bên góc chợ đời,
Mang thơ ra bán giữa trời nhân gian.
Ai mua một chút mộng vàng,
Một câu thương nhớ, muôn vàn nhớ thương.
Bán thơ chẳng phải để buồn,
Chỉ mong ai đó yêu luôn cuộc đời.
Đọc thơ lòng thấy thảnh thơi,
Tựa như ngọn gió xa xôi ghé về.
Bán thơ không tính lỗ lời,
Chỉ mong san sẻ bao thời đắng cay.
Dẫu đời lắm nỗi chua cay,
Thơ là ngọn lửa thắp ngay cõi lòng.
Bán thơ đâu tính thiệt hơn,
Mua vui cho kẻ cô đơn đêm dài.
Ai mang tâm sự u hoài,
Lại đây gom chút mộng cài tóc xanh.
Bán thơ gom ánh trời thanh,
Để ai tìm được an lành trong tim.
Dẫu cho mộng ước lặng im,
Vần thơ còn đó mãi tìm tri âm.
Bán thơ nên mãi lặng thầm
Chỉ mong một chút an tâm lòng mình.
Thơ là duyên nợ chân tình,
Ai cần, tôi bán, ai nhìn, tôi cho.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.