KÝ ỨC VỀ BA
Ba là ánh nắng ban mai,
Dẫn con qua những tháng ngày bấp bênh.
Dẫu đời mưa gió lênh đênh,
Bóng ba vẫn mãi cạnh bên vững vàng.
Ba dạy con sống đoan trang,
Dẫu đời gian khó, chẳng màng lợi riêng.
Giữ lòng nhân hậu, trung kiên,
Yêu thương chia sẻ, kết duyên nghĩa tình.
Con còn nhớ mãi dáng hình,
Tay ba chai sạn, đời mình hy sinh.
Nhường con từng chút bình minh,
Chắt chiu từng bữa, giữ mình chẳng than.
Những đêm khuya vắng mơ màng,
Con nghe tiếng bước nhẹ nhàng của ba.
Gió đưa lời dặn thiết tha,
“Sống sao cho xứng, đời lành an nhiên.”
Ba như gốc rễ triền miên,
Nuôi cây xanh tốt, ngả nghiêng chẳng rời.
Nay ba đã khuất xa vời,
Nhưng lời ba dạy sáng ngời lòng con.
Con luôn tự nhủ sắt son,
Sống đời tử tế, chẳng còn hoang mang.
Học ba nhân nghĩa đàng hoàng,
Dẫu đời thử thách, chẳng màng gian nguy.
Nhớ ba những lúc thầm thì,
Khuyên con cố gắng, bước đi chẳng lùi.
Dẫu đời vạn lối ngậm ngùi,
Chúa là ánh sáng, con vui bước đều.
Giờ đây trước ảnh buổi chiều,
Nhìn ba, con gửi bao điều nhớ mong.
Cầu xin Chúa giữ trong lòng,
Ba đang an nghỉ giữa vòng thiên ân.
Ba ơi, dẫu có xa dần,
Hình ba trong trí chẳng ngừng hiện lên.
Chúng con nguyện sống vững bền,
Thay ba lan tỏa ơn trên muôn đời.
A men
Trà Giang
No Comment! Be the first one.