ĐỔI THAY
Ra đi ngày ấy trong tay,
Mộng mơ còn giữ tháng ngày trẻ trung.
Về quê lòng thấy bâng khuâng,
Bao nhiêu kỷ niệm theo cùng tháng năm.
Ra đi năm ấy xa xăm,
Giờ về mái tóc nhuốm dần màu sương.
Quê hương nay vẫn vấn vương,
Mà sao lòng lại chạnh buồn ngẩn ngơ.
Bạn bè xưa chẳng ai chờ,
Nhìn nhau không nhận, hững hờ lướt qua.
Làng quê giờ chẳng nhận ra
Tưởng như lạc bước lạ xa chính mình.
Quê nhà vẫn mãi yên bình,
Mà ta bỗng thấy lòng mình chơi vơi.
Vườn xưa lối cũ xa vời,
Nhạt nhòa quá khứ, một thời đã qua.
Dù đi khắp chốn phương xa,
Trong tim vẫn giữ quê nhà thân thương.
Chân trời dù có muôn phương,
Nhưng lòng chẳng đổi, quê hương vẫn về.
Trà Giang
No Comment! Be the first one.